Nguyên Thạch

Biển sâu em có ngắm vầng Trung Thu


Nhớ xưa hai chiếc đèn lồng.
Tung tăng dạo phố,đèn hồng Hội An.
Đèn em,hình chiếc bướm vàng.
Đèn anh màu đỏ vui đàn Trung Thu.
Bây giờ trời cũng vào thu.
Đèn xưa hiu hắt áng mù xa xăm.
Đêm nay là lúc trăng rằm.
Ánh trăng soi rõ dư âm thửa nào.
Tiếc đời,sao chẳng có nhau.
Để nay niềm nhớ nỗi đau ngập lòng,.
Nằm sâu đáy biển mênh mông.
Nắm xương giá lạnh,có trông cung hằng.
Dòng sâu có được ngắm trăng.
Hay còn vướng mãi vành khăn tang buồn.
Đêm nay trăng đổ lệ tuôn.
Tình ta chưa vẹn tròn vuông đành chờ.
Tự Do chỉ mãi giấc mơ.
Lênh đênh bèo bọt vật vờ cô đơn.
Chắc em sẽ mãi tủi hờn.
Đường đi không đến,chập chờn hồn đau.
Trăng nay soi nỗi nghẹn ngào.
Dư âm ngày cũ,kiếp sau xum vầy.
Trung thu vàng võ trời tây.
Nỗi niềm Bắc Mỹ xót ngày biển đông.

Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 30.8.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Biển sâu em có ngắm vầng Trung Thu"